Saturday, 17 November 2012

Mình chia tay anh nhé!


Hai năm qua, em nhận ra rằng tình yêu anh dành cho em chỉ toàn nỗi buồn và nước mắt. Tình yêu còn quá trẻ con, vẫn chưa đủ trưởng thành để cùng anh và em bước đi tiếp tiếp trên con đường còn rất dài phía trước. Biết rằng trên con đường ấy không thể thiếu nhau nhưng cũng không thể có nhau mãi được. Dường như ta quá hiểu nhau nên tình yêu không thể tồn tại. Em cũng không hiểu tại sao tình yêu của hai ta không phải là tình yêu màu hồng như ngày anh mới gặp em. Càng gần nhau, càng hiểu nhau thì lại càng có nhiều đối nghịch. Sao lại có nhiều mâu thuẫn như vậy hả anh? Hay là cả hai đã sai lầm khi chọn con đường mà chúng ta đã và đang bước đi để giờ đây con đường ấy phải chia làm hai. Không còn anh cũng không còn em, chỉ còn lại là khoảng trống vô hình chia cắt hai ta. Khoảng trống vô hình ấy là những kỷ niệm, những ký ức của ngày ta bên nhau.
Mình chia tay rồi anh nhé giờ chỉ còn là bạn thôi. Em sẽ không còn phải khóc thật nhiều mỗi lúc nghĩ về anh, mỗi lúc xa anh và mỗi lúc nhớ anh nữa… Em sẽ sống một cuộc sống khác, một cuộc sống như khi chưa có anh và một cuộc sống khi không còn anh nữa. Anh cũng sống thật tốt và hãy quên đi những gì đã thuộc về quá khứ. Không phải là quên hết tất cả mà chỉ là tạm thời quên thôi anh nhé. Tạm quên để sống tốt hơn thôi, không được quên đi tất cả bởi quá khứ của anh và em là một quá khứ đẹp cần được trân trọng, nâng niu. Chỉ vì hai ta không thể đi chung trên trên một con đường nên phải tách nhau ra để tốt cho cả hai thôi mà. Hai năm không phải là dài nhưng cũng không phải là ngắn để mà có thể dễ dàng quên đi tất cả đúng không anh?
"Mình chia tay anh nhé!", Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen tinh yeu, chia tay, em yeu anh, yeu anh, buong tay, yeu thuong, cuoc tinh, xa anh, hanh phuc, co don, nguoi yeu, xa nhau, tinh yeu nu gioi
Mình không thể quên nhau nhưng lại có thể xa nhau (Ảnh minh họa)
Mình đã chia tay rồi cơ đấy! Cuộc sống vẫn cứ trôi đi bình thường. Có hai con người đang bắt đầu với một cuộc sống mới. Cuộc sống không có anh và không có em. Cuộc sống của anh vẫn ổn cả chứ. Còn em, lúc đầu thì có rất nhiều vấn đề xảy ra, những việc mà trước kia phải có anh em mới làm được thì nay em phải tự mình làm lấy. Rất khó khăn, vất vả cho em. Nhưng bây giờ thì em đã dần quen với cuộc sống mới của mình. Bởi từ lúc ngoảnh mặt nhìn về con đường mới mà mình sắp đi, em đã tự hứa là phải sống thật tốt, sống với những tháng ngày ta bên nhau. Nhưng không có nghĩa là em luôn đắm chìm trong quá khứ của anh và em. Mà em đang cố nhớ thật nhiều để dần nguôi đi nỗi trống vắng trong lòng, để dần thích nghi với cuộc sống không có anh….

Thời gian chia tay đã bằng thời gian ta đi bên nhau. Em và anh vẫn sống như thế, vẫn là cuộc sống không anh và không em. Cả hai đã bắt đầu thấy cuộc sống đang bắt nhịp bình thường trở lại. Anh đang đi trên con đường của anh, với một người khác không phải là em. Em cũng vững vàng hơn trên con đường của em, cũng với một người và chắc chắn người đó không phải là anh.

Hai năm có thể làm thay đổi tất cả chỉ không thể thay đổi được tình yêu ta đã dành cho nhau. Nhưng tình yêu đó giờ chỉ còn trong kỷ niệm vì cả hai sống với thực tại của mình. Không gặp nhau bao giờ nhưng cũng không thể quên nhau được. Không thể quên nhau nhưng lại có thể xa nhau. Có phải tình yêu vẫn có những nghịch lý mà ta không bao giờ lý giải nổi. Chỉ có thể tìm cho mình một lối đi riêng mà thôi. Đến bây giờ anh vẫn không thể chấp nhận được lời chia tay của em nhưng anh vẫn phải chấp nhận sống tốt với thực tại của cả hai. Anh cũng biết là cái gì ta cố níu giữ mà nó không thuộc về ta thì mãi mãi cũng không bao giờ thuộc về ta.

No comments:

Post a Comment

Popular Posts