Mình đã chia tay rồi sao anh nên mỗi sáng không ai gọi em dậy để đi học, cũng không ai bảo em ngủ sớm…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên chẳng ai nhắc em mang dù khi bầu trới xám xịt những mây đen…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên em để mặc tóc xõa tung bay trong gió giữa trưa hè nắng chói chang , từ trong tâm khảm mong lắm một lời anh nhắc nhở , anh la mắng…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên em lầm lũi đi trong cơn mưa một mình ướt đẫm , mong mình sốt thật cao, bệnh thật nặng để anh lại về bên em, dỗ dành, chăm sóc em…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên mỗi lần nghe giai điệu quen thuộc của bài “You raise me up” em lại òa khóc, anh nói anh sẽ bên em bảo vệ em cơ mà…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên em cứ khóc dài trong những cơn mơ và ngủ dậy với đôi mắt mọng đỏ…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên khi nhìn người ta tay trong tay hạnh phúc dao phố cuối tuần em lại tự ôm chặt vai mình để nó không run lên bần bật vì đau đớn…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên em loay hoay trong những vụn vỡ cố lần mò chắp ghép lại hồi ức xem em đã làm sai điều gì mà anh lại ra đi…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên em chỉ một mình cô độc trong quán café quen trong ánh mắt thắc mắc ngờ ngợ của cô chủ quán…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên những con đường mình về chung đôi cũng hóa rêu phong, em biết em sẽ tự giết chết mình khi bước lại quãng đường đó trong đơn độc…
Mình đã chia tay rồi sao anh nên ước mơ ta từng nói hứa cùng nhau thực hiện cũng hóa thành nước bốc hơi lên những đám mây...
Mình đã chia tay rồi sao anh nên những bức hình ta chụp chung em gói trọn vào hộp, những đồ vật anh từng tặng em cũng giấu một góc thật kín và mong giá như chúng chưa từng xuất hiện…
Mình đã chia tay rồi sao anh…
Em biết, mọi thứ chỉ là ảo vọng nơi em.
Em biết, mọi thứ đã quá rõ ràng.
Mà sao vẫn thật khó để chấp nhận.
Em biết nhưng em vẫn hỏi “Mình đã chia tay rồi sao anh?” Và cầu mong nơi anh một sự trở về…
No comments:
Post a Comment