Wednesday, 28 November 2012

Nếu yêu em, anh sẽ khổ lắm đấy...

Để nói ra tiếng yêu thật đơn giản nhưng để dành trọn vẹn trái tim cho người mình yêu lại chẳng dễ một chút nào... 

Nếu anh yêu em…

Anh sẽ phải chiều em lắm đấy, vì em rất trẻ con mà, anh biết là khi chơi với trẻ con thì sao rồi đấy? Hay khóc nhè, hay giận dỗi, hay lấy cớ này nọ, thích gì cũng phải làm bằng được nhưng có rồi thì chẳng bao giờ biết giữ gìn.

Anh phải chạy theo vô vàn những tính xấu của em, sẽ có lúc em giận dỗi vô cớ, sẽ có lúc em khóc, mè nheo mà chẳng cần lí do, sẽ có lúc em cho anh leo cây mệt nghỉ mặc cho anh chờ, anh đợi, sẽ có lúc anh mệt mỏi đến phát điên lên, anh làm được không?

Cho dù em có khóc, em có dỗi anh cũng không được bỏ rơi em, phải luôn bên em, phải luôn ân cần với em, phải luôn yêu em thật nhiều, anh sẽ trở thành người yêu khổ sở nhất cái thế giới này. Anh, Anh làm được không?

Nếu anh yêu em…

Yêu là khi bạn trao cho ai đó trọn vẹn cả trái tim mình, là khi ánh mắt đó chỉ hướng về một người, là khi mọi suy nghĩ đều chiếm trọn tâm trí, là khi ngủ, là khi mơ, là khi bất giác tỉnh dậy, là mỗi buổi sớm mai, là những buổi tối chỉ có duy nhất một hình ảnh người ấy mà thôi. và như thế, anh sẽ là người hạnh phúc biết bao, phải không anh?


[IMG]

Nhưng...

Nếu anh yêu em...
Anh sẽ không bao giờ được như thế, em vẫn sẽ hướng ánh mắt của mình về một anh chàng đẹp trai nào đó khi đang ở ngoài phố, để suy nghĩ treo ngược cành cây về một hình bóng không phải là anh, em sẽ nhắn tin thâu đêm với một người em thầm ngưỡng mộ, là buổi sáng mai thức dậy người đầu tiên em nghĩ đến không phải là người yêu em?

Có phải khi ấy trái tim và tâm trí của em chưa dành trọn cho anh, đúng không? Vậy đấy, nếu anh yêu em, anh sẽ là người khổ nhất thế gian này!

Nếu anh yêu em…

Em đã nghe ai nói rằng: “Nếu bạn yêu một cô gái tổn thương hãy yêu cô ấy hơn chính bản thân mình”. Anh có nhận ra em là cô gái ấy không? Em nhạy cảm, em dễ vui dễ buồn, dễ yêu dễ ghét dễ cười dễ khóc…

Em sợ khi bắt đầu với một ai đó, em sợ anh bỏ rơi, em sợ một ngày trái tim anh lang thang đâu đó và chẳng tìm đến em, em sợ có một bàn tay nắm em rồi lại buông ra không một lời giải thích, em sợ những lời yêu thương, những thói quen cứ mất dần, mất dần trong hư vô, em sợ, sợ trái tim mình chẳng chịu thêm một nỗi đau nào nữa. 


[IMG]


Anh có đủ tình yêu để che chở cho trái tim yếu đuối đó không? Anh có đủ niềm tin để yêu em đến khi em sẵn sàng buông tay chứ không phải là anh hay không? Anh có sẵn sàng dắt em đi qua những giông tố của cuộc đời này mà chắc rằng không bao giờ mệt mỏi hay bỏ cuộc vì sợ hãi hay không? Anh có dũng cảm để chấp nhận con người thật của em tệ hơn nhiều cái lớp vỏ hào nhoáng, em đã tạo ra hay không?

Và anh… Có đủ can đảm để trở thành người khổ nhất thế gian này không?

Hãy cứ thế này thôi anh nhé, chẳng cần phải yêu đâu, chẳng cần phải đau khổ làm gì, chẳng cần anh phải gật đầu hay là một tiếng: “Ừ, anh chấp nhận tất cả”.

Chẳng cần gì cả, chỉ cần anh luôn ở bên em như thế này thôi, chúng ta vẫn sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian này, phải không anh!

Bạn thân, nếu một ngày tớ yêu cậu...


Nếu lỡ một ngày, tớ thích cậu thật thì sao, bạn thân? Chúng ta liệu có còn được hồn nhiên đùa nghịch với nhau như ngày trước?

Những tin nhắn, những cuộc điện thoại, những cuộc nói chuyện thâu đêm, cậu vẫn muốn là người bắt đầu chúng chứ?
 
Liệu cậu có muốn đẩy tớ ra thật xa vì những ngại ngùng của một thứ tình cảm khó nói?
 
Cậu có bỏ mặc tớ đứng giữa cơn mưa một mình khi với cậu, đưa ô cho tớ nghĩa là trao cho tớ một tia hi vọng rất đỗi mong manh?
 
Những niềm vui, những nỗi buồn của tớ, cậu có còn kiên nhẫn ở bên để an ủi, để sớt chia như những ngày đã cũ?
 
Rồi tình cảm của tớ sẽ là vật cản, sẽ là một gánh nặng tinh thần lớn lao cho mối quan hệ của chúng ta…
 
Bạn thân, nếu một ngày tớ yêu cậu... 1
 
Đó mới chỉ là thích thôi và nếu như, mọi chuyện xa hơn một chút… Có một ngày tớ không thích cậu nữa, mà lại yêu cậu thì sao? Đã bao giờ cậu nghĩ rằng sẽ có một ngày tớ bước đến và trao cho cậu cả con tim của tớ không?
 
Sẽ không là thích nữa, mà là yêu… 
 
Sẽ không là bạn nữa, mà là người yêu…
 
Sẽ không là một thứ cảm xúc nhất thời, là chút tình cảm thoáng qua… Sẽ không như cơn say nắng đầu đời chóng đến rồi chóng đi như thế… 
 
Sẽ không dễ dàng từ bỏ như trước nữa…
 
Sẽ không bền vững như tình bạn bấy lâu nay của chúng ta…
 
Bạn thân!
 
Nếu một ngày thay những thơ ngây, hồn nhiên kia bằng những thẹn thùng của buổi hẹn hò đầu tiên trong vạt nắng…
 
Thay những vô tư kia bằng mong ngóng, bằng nhớ thương cho mỗi lần gặp mặt…
 
Thay những an ủi, sớt chia kia bằng những cái nắm tay, những cái ôm đượm nồng hơn tình bạn vốn dĩ…
 
Cậu có muốn chấp nhận hay không?
 
Bạn thân!
 
Nếu một ngày thay những chiều bên nhau lang thang bằng một nụ hôn thật ngọt khi cuối chiều nắng tắt…
 
Thay sự vĩnh cửu của tình bạn bằng một thứ tình cảm mơ hồ về hai từ “mãi mãi”…
 
Thay sự an tâm khi luôn có nhau ở bên bằng lo sợ chuỗi ngày an yên này sẽ rồi kết thúc…
 
Bạn thân, nếu một ngày tớ yêu cậu... 2
 
Cậu có muốn chấp nhận hay không?
 
Nếu như có một ngày, tớ muốn đến với cậu nhẹ nhàng như bầu trời tìm đến những cơn mưa rào sau một mùa hè khô cạn, như cách nắng tìm về mưa để thành dải cầu vồng bảy sắc, như làn gió trời mơn man khẽ ru những đám mây…
 
Có một ngày, tớ muốn bên cậu với tư cách là người yêu… Được hãnh diện nói với mọi người xung quanh rằng cậu là của tớ… 
 
Có được hay không?
 
Nhưng…
 
Cái mãi mãi của tình yêu dường như chưa bao giờ có được…
 
Tớ chỉ sợ một ngày, mây của trời sẽ bị gió đưa đi mất, bảy sắc cầu vồng cũng  sẽ chẳng còn nữa khi mà nắng không muốn quyện vào mưa…
 
Tớ chỉ sợ một ngày tình yêu trong tớ chợt bỏ đi, mình rồi sẽ xa nhau và trở thành xa lạ… Tình yêu biến mất, rồi tình bạn xa khuất… Chúng ta sẽ được khi khi cứ cố để bên nhau…?
 
Bạn thân!
 
Nếu yêu cậu là mãi mãi mất cậu, tớ đành lòng vứt bỏ tình yêu ấy đi mình có thể ở cạnh nhau, mãi mãi…
 

Anh ở đâu, người em yêu nhất?


Ông trời thật biết cách trêu đùa, ban cho cô tình yêu dịu ngọt để rồi lại để cho cô thấy những đắng chát...

Cơn mưa sáng nay đến vội quá ,mây đen chưa kịp kéo đến. Thời tiết trong lành, mát lạnh khiến cô ngây ngất lướt nhẹ tay ga với gió. Vậy mà mưa làm cô không kịp tìm nơi trú chân. Người ta vội vã đứng gần một cái cây bên đường để mặc áo mưa. Cô cũng vậy,cũng dựng xe ở đó và tìm chiếc áo mưa để đi kịp giờ làm. Tuy nhiên thay vì chiếc áo mưa thì trong cốp xe của cô chỉ có một chiếc ô.
 
 Người ta hối hả mặc áo mưa rồi lại hối hả phóng xe đi theo  những tiếng mưa. Còn cô đành đứng đó giương chiếc ô của mình và ngắm nhìn người ta đi qua đi lại.
 
 Chiếc ô nhỏ vẫn không giúp cô tránh khỏi những hạt mưa. Mưa hắt xiên khiến đôi giày bao lấy đôi chân cô ngập nước,chiếc váy đang mặc cũng bị ướt một khoảng rộng. Trời vẫn không ngừng mưa. Cô hướng đôi mắt mình ra phía hồ kia , sao chúng vẫn tĩnh lặng thế ,những hạt mưa tầm tã không khiến mặt hồ dậy sóng.
 
 Một người  lướt qua cô,cái dáng ấy khiến cô chợt mỉm cười và bỗng nhiên nhớ…
 
-Há miệng nào -  Cô khẽ thì thầm vào tai anh và nhét bỏng ngô vào miệng anh. 
 
Một hạt, hai hạt, và rồi rất nhiều hạt khiến anh cười nắc nẻ và không thể nói được điều gì.
 
-Đến lượt anh – Anh khẽ tranh gói bỏng ngô cô đang cầm trên tay.
 
Biết mình sẽ bị trả đũa, cô cũng há miệng cười tít mắt. Còn anh thì lấy tay gom những hạt bỏng ngô lại và cười sung sướng. 
 
-Này anh định nhồi gà đấy à?
 
-Không phải đâu. Mà là nhồi vịt.-  Anh ghé tai vào sát cô và nói.
 
Cả hai lại nhìn nhau cười,những nụ cười thật tự nhiên không hề gượng gạo.
 
Đó là lần đầu tiên cô và anh đi xem phim với nhau. Nhưng họ không phải người yêu,mà họ chỉ là những người bạn,anh trai và em gái. Lần đó cô mua mỹ phẩm nên được người ta tặng phiếu xem phim. Vốn dĩ chưa  có bạn trai nên cô rủ anh cùng đi.
 
Ngày cuối cùng của năm họ dành thời gian đi xem phim cùng nhau. Anh phải về quê ăn tết với gia đình. Còn cô vẫn ở lại đây với Hà Nội quen thuộc.
 
Anh ở đâu, người em yêu nhất? 1
 
 Cô vẫn vậy,vẫn kể những câu chuyện xảy ra xung quanh mình rất vô nghĩa nhưng vẫn được anh hửng ứng nhiệt tình. Anh nghe như thể đó là một câu chuyện vô cùng thú vị. 
 
 Anh yêu quý cô như một người em gái của mình vậy. Anh có người bạn nào cũng ngỏ ý kết nối cô với họ. Anh muốn giúp cô không còn đơn độc nữa sau mối tình đau đớn kia. Nhưng anh đâu biết rằng con tim cô vẫn còn bị thương và nó chưa thể mở lòng đón nhận bất cứ tình cảm nào.
 
 Giờ đây cô sống chỉ đơn giản là để từng ngày trôi qua không còn vướng bận với nỗi đau nữa, mỗi ngày trôi qua cô muốn chúng là những ngày có ích. Vì thế thay vì ngồi buồn một mình thì cô lại làm việc, cô làm đến say sưa . Hoặc không cô sẽ đọc những cuốn tiểu thuyết dày , những cuốn mà ngày trước cô mua nhưng chưa có thời gian để đọc.Cuối ngày cô thường nói chuyện online với anh ,giống như đó là cahs để kết thúc một ngày vậy.
 
 Anh nhẹ nhàng,tinh tế,anh chăm sóc và quan tâm cô đến từng chút một. Có những khi chỉ là phi xe đến và ngôi nghe cô khóc. Anh sẽ không ôm cô vào lòng, cũng không vỗ về cô. Chỉ là anh sẽ ngồi uống bia với cô như hai người đàn ông. Anh cứ để cô nói,để cô khóc thoải mái rồi anh sẽ phân tích cho cô thấy ,nếu cô tiếp tục khóc thì đó sẽ chỉ là những giọt nước mắt thừa thãi và không có ý nghĩa. 
 
 Cô nín ,sau đó cũng chỉ sụt sịt , cô lại nhoẻn miệng cười bởi vì nhờ có anh mà cô có thể giải tỏa được những điều nhức nhối trong lòng ấy. Bởi vì nhờ có anh cô lại có thể cân bằng được chỉ trong một chốc.
 
 Anh hay xoa đầu cô giống như một cô em gái bé bỏng…
 
Anh hay để ý tới những người thích cô ,anh vẫn luôn muốn giúp cô có thể chọn ra một người trong số họ để làm người yêu. Anh không phán xét những người bên cạnh cô, anh thường nhắc đến những điểm tốt của họ rồi đến khi như chọn được một người đủ tốt cho cô thì anh luôn khen ngợi họ trước mặt cô để cô có thời gian nhìn vào đó và suy nghĩ ,cho người đó thêm cơ hội và tìm hiểu.  Cô chỉ cười ,nhưng trong lòng cũng nhủ thầm lời cảm ơn anh. Cô thấy mình thật may mắn vì đã được biết anh ,đã được anh coi như một đứa em gái bé bỏng của mình.
 
 Những lúc tụ tập đi ăn uống hay đi chơi ở đâu đó anh không bao giờ quên cô. Khi nào họ cũng đi hai xe và tất nhiên không giống như người yêu. Trong nhóm bạn đó , những người con gái xung quanh anh, cô nhận thấy có vài người  dành tình cảm đặc biệt với anh. Ánh mắt họ nhìn anh tràn đầy yêu thương. Nhưng họ luôn lặng thầm quan sát anh,lặng thầm đi bên anh mà không ai nói ra những điều suy nghĩ.
 
 Cô bỗng thấy tự hào về người anh trai đó, dường như ai cũng yêu quý anh. Lẽ dĩ nhiên một người tốt như thế thì bất cứ cô gái nào cũng phải thèm muốn rồi. Nhưng với cô thì không như vậy. Người lấy đi trái tim cô là một người ở rất xa,không phải là anh. Trong thâm tâm cô, anh trai thì sẽ mãi là anh trai. Cô đã nghĩ tới mối quan hệ này sẽ tồn tại mãi đến khi cô già. Cô không muốn mất đi một người bạn như thế,một người anh luôn quan tâm chăm sóc cô. 
 
Anh ở đâu, người em yêu nhất? 2
 
 Những ngày tết, anh vẫn gọi điện hỏi thăm cô,vãn hỏi xem một ngày của cô trôi qua thế nào ,có chuyện gì vui không vì anh muốn nghe. Có hôm thấy cô bặt vô âm tín,đêm muộn anh đi chơi về và anh gọi cho cô:
 
-Hôm nay cô đi đâu mà mất tích cả ngày thế? Quên ông anh này rồi sao?
 
-Sao không thấy gọi cho anh gì nhỉ? Cả ngày hôm nay cô làm gì mà bận bịu thế?
 
-Em có làm gì đâu. Tại hôm nay em nghĩ anh đang đi chơi vui nên em cũng không làm phiền . Chẳng nhẽ anh chơi vui về lại không gọi cho em.
 
Anh bật cười và cứ như thế mỗi một ngày không liên lạc với cô anh sẽ thấy đó là một ngày không trọn vẹn. Nếu không gọi cho cô, nếu không nói chuyện với cô thì anh sẽ thấy thiếu thốn một thứ gia vị gì đó . Vì thế không ngày nào anh bỏ sót liên lạc với cô. Có những nỗi nhớ chỉ sinh ra từ thói quen , nỗi nhớ mà họ dành cho nhau không phải là nỗi nhớ của tình yêu.
 
 Những ngày tết cô bỗng nhiên nảy sinh ý muốn viết lách. Và  anh hưởng ứng đọc từng câu chuyện của cô. Anh nói anh ghét nhất là đọc,nhưng vì để xem cô sẽ viết những gì nên anh muốn đọc vài trang xem sao. Và rồi không hiểu anh thích đọc chuyện của cô từ lúc nào nữa. Mỗi ngày anh lại mong được đọc gì đó do cô viết ra. Anh sẽ ngồi chờ cô hàng giờ để cô viết nốt 1 chương để ngày hôm sau anh có thể đọc tiếp. Đến khi anh ngủ quên lúc nào không biết. Anh là nguồn động lực lớn lao giúp cô có hứng thú viết. Khi nghĩ về cảm giác háo hức của anh,cô lại muốn hoàn thành nhanh hơn. Bởi vì điều đó giúp cho anh vui ,anh  vui thì cô cũng sẽ vui.
 
 Anh hứa với cô khi nào anh lên thành phố sẽ đọc  ‘’ Chạng vạng’’ cho cô nghe. Điều đó khiến cô háo hức vì từ trước tới giờ chưa có ai đọc cho cô nghe cả.  
 
Họ lên trên phố Thuốc Bắc mua nguyên liệu để pha chế Long Nhãn Hồng Táo Trà, giống như trà hoa mà cô vẫn thích uống. Những tách Hồng Táo Trà cứ nghi ngút giúp mùa đông thêm ấm áp. Giọng anh cất lên nghe thật truyền cảm,cô lắng nghe chăm chú và bất chợt phì cười khi cái giọng đó mỗi lúc một yếu đi, anh thở dồn dập như thế chút hơi tàn bị cạn kiệt. Cô lại đưa tách trà vừa pha cho anh uống giống như một loại nước tăng lực. Đúng là hiệu quả thật sự, bởi sau đó anh lại tiếp tục lật giở được thêm mấy chục trang sách.
 
 Cô chợt nghĩ,một lúc nào đó anh yêu một người con gái khác thì sẽ chẳng còn thời gian dành cho cô để đọc  sách thế này nữa. Và điều đó khiến cô thấy có 1 nỗi buồn phảng phất len lỏi.
 
-Sau này anh có người yêu,thì mọi việc như thế này sẽ kết thúc nhỉ.
 
-Sau này cô có người yêu,có khi cô lại không có thời gian cho ông anh này  ấy chứ.
 
-Còn lâu em mới có người yêu. Cô lại cười. 
 
-Vậy thì anh cô lại khổ rồi.
 
-Khổ vì điều gì nào?
 
-Thì vẫn phải đọc cho cô nghe chứ sao. Nếu cô có người yêu rồi thì cô cũng  làm gì có thời gian mà đến nghe anh đọc truyện.
 
-Cũng chưa biết được. Nhỡ sau này có rồi nhưng vẫn thích được nghe cái ồm ồm ấy của anh thì sao.
Anh nhìn cô lườm lườm và cô thì chỉ biết cười ngặt nghẽo.
 
 Thời gian cứ trôi đi,mỗi ngày ở bên cô anh lại cảm nhận được những niềm vui nho nhỏ cô mang lại. Anh lại thấy cuộc sống này thật thú vị. Cô nhen nhóm cho anh những niềm vui không thể nói lên thành lời. Chúng cứ hình thành trong anh ,anh không còn muốn giới thiệu cô cho bất kỳ một người con trai nào nữa. Anh bắt đầu nhớ cô, nỗi nhớ này không giống như một thói quen nữa. Chúng bắt đầu có hương vị của tình yêu .Điều mà anh không thể nào định nghĩa nổi. Anh muốn dẹp bỏ những ý nghĩa đó ,những nỗi nhớ đó. Nhưng anh không làm được. Anh sẽ không thể nào làm nổi việc gì nếu như anh không được nhìn thấy cô, không được gặp cô. Anh bắt đầu bỏ được thói quen tụ tập bạn bè chỉ để có thời gian dành cho cô nhiều hơn. Anh cũng bỏ được thú vui của mình để được đi bên cạnh cô. Một thứ tình cảm lạ xuất hiện nhưng anh luôn cố muốn lờ nó đi…
 
 Cô cũng bắt đầu nhớ anh, nhưng cô không bao giờ chủ động gọi cho anh. Cô sẽ im lặng,nếu như anh không gọi thì cô cũng sẽ để yên như vậy để những cảm xúc kia tan dần đi.
 
Anh ở đâu, người em yêu nhất? 3
 
 Cô yêu quý anh đến mức cô trân trọng thứ tình cảm này và luôn sợ mất. Cô muốn nó là mãi mãi.  Cô sợ tình yêu. Tình yêu đến thật kỳ diệu nhưng cô không dám chắc sẽ giữ nổi nó mãi mãi. Nếu cô đánh mất một người anh trai như thế,cô sẽ phải tiếc nuối. Và cô không muốn mình sẽ phải hối hận. Cô vẫn vui mỗi ngày vì cô có anh. 
 
-Chúng ta  chơi một trò chơi nhé?
 
-Gì vậy?
 
-Mỗi người sẽ được hỏi một lần và người kia trả lời thật.
 
-Từ trước đến giờ có bao giờ anh không nói thật khi cô hỏi anh đâu! Hay là Cô không trả lời thật khi anh hỏi!
 
-Luật của trò chơi  là thế.
 
-Rồi!
 
-Thế anh hỏi trước đi.
 
-Điều gì khiến cô thấy vui nhất trong giai đoạn này!
 
-Ngồi sau xe anh.
 
-Đến lượt cô.
 
-Có khi nào anh nghĩ em thích anh không?
 
-Có nhưng sau đó lại không nghĩ thế.
 
-Đến lượt anh.
 
-Theo em thì lúc này anh muốn gì?
 
-Có thể là anh muốn bình yên và phát triển sự nghiệp.
 
-Tốt.Trò chơi đã kết thúc.
 
-Ai đưa ra cái luật đó.Chỉ là trò chơi thôi mà,anh không cần phải nghiêm trọng như vậy.Anh có vẻ hơi  loạn nhịp khi em hỏi thế nhỉ?
 
Anh cười vang.
 
-Cười để che giấu điều gì hả?
 
-Ngồi đấy mà tưởng tượng.
-…
 
 Sau trò chơi đó,cô biết thứ  cảm xúc chợt xuất hiện kia sẽ không nên tồn tại. Bởi vì cô sợ mất anh hơn bao giờ hết. Cô lại trở lại là cô em gái hay nũng nịu bé bỏng của anh.  Còn anh thì vẫn luôn là một người anh tinh tế đi bên cạnh cô. Có lẽ cô đã nghĩ đúng,trái tim anh cũng chưa sẵn sàng đón mở  một tình yêu mới sau sự tan vỡ kia. Và cô cũng vậy. Hãy để vết thương lành , hãy để những rung động ấy chỉ là một sự ngộ nhận. Cô đã sẵn sàng và cũng không muốn thay đổi điều gì nữa.
 
 Thời gian vẫn cứ trôi đi, anh lại cảm nhận tâm hồn cô nhiều hơn,hiểu được cô sâu sắc hơn, trái tim anh dần dần bị chinh phục bởi tâm hồn dịu dàng ấy. Nhưng anh vẫn cố giấu những thứ cảm xúc đó,cố xây cho mình một bức tường thành kiên cố.  Có lúc anh nhìn cô tò mò không hiểu phía sau vẻ ngây thơ kia liệu cô có biết được rằng anh đang dần  yêu cô không. Có lần anh đã muốn được chạm đến đôi môi cô,anh muốn được lướt qua đôi môi ấy dù chỉ là rất khẽ. Nhưng anh vẫn luôn cố kìm lòng lại,vẫn tự mình ngăn cản những ý nghĩ đó cho tới khi anh không thể tiếp tục ngăn cản trái tim mình nữa…
 
 Anh đã suy nghĩ rất nhiều, đã mất rất nhiều thời gian để nghĩ về mối quan hệ sau này. Anh thật sự có ý định nghiêm túc và lâu dài với cô. Cô có thể không đẹp bằng nhiều người con gái khác đang vây lấy anh. Nhưng trái tim cô ,tâm hồn cô đẹp . Sau những mối tình tan vỡ anh hiểu rằng cái đẹp bề ngoài thôi chưa đủ, một tâm hồn đẹp mới là điều không dễ  kiếm tìm.
 
Trước ngày cô đi xa dài ngày ,anh đã muốn gác tất cả việc của mình lại để anh có thời gian ở bên cô nhiều hơn. Anh sợ những ngày dài cô đi sang một đất nước khác, anh sẽ nhớ cô không chịu nổi,anh sợ mất đi cảm giác vui vẻ mỗi khi ở bên cô.
 
 Tách Hồng Táo Trà vẫn còn ấm nóng, cô vẫn lấy thìa múc lên những trái táo đút vào miệng anh rồi cười nghịch ngợm. Tay anh vẫn cầm cuốn truyện đang đọc dở, đôi mắt anh dịu dàng nhìn cô và đưa tay kéo cô về phía anh.  Cô không chống cự, cô chỉ tỏ ra một chút ngỡ ngàng nhưng sau đó cô cũng dường như muốn được gần anh hơn. Cô áp má mình vào má anh, hít thứ hương thơm ở cổ anh thật khẽ để anh không phát hiện ra. Môi tìm môi giống như một điều tất yếu cần phải xảy ra. Cô cũng để như vậy như chính ý muốn của cô lúc này.
Cô thì thầm vào tai anh :  - Anh có còn muốn gặp em nữa không?
 
-Sao em lại hỏi thế?
 
-Vì em nhớ có lần em nói là nếu em có cảm giác yêu anh thì em sẽ không gặp anh nữa. Em sẽ đi khỏi anh đến khi nào tình cảm đó biến mất.
 
-Ngốc ạ. Em không  cảm nhận được tình cảm của anh sao?
 
-Một chút. Nhưng em cũng không dám khẳng định. Anh còn nhớ trò chơi nói thật đó không?
 
-Vậy ra là em đã dối anh điều gì sao?
 
-Đó là cảm xúc mà em không dám đặt tên. Và điều em lo sợ hơn cả là em sợ mất anh nếu như em yêu anh.
 
-Cô bé ngốc của tôi. Cảm xúc của anh cũng xuất hiện những ngày gần đây.Anh đã cố giữ nó lại trong lòng. Nhưng rồi anh đã không làm được. Em mang đến cho anh những niềm vui mỗi ngày,mỗi ngày một chút ,cứ như vậy chúng gom lại khiến anh thấy cuộc sống này thật ý nghĩa khi có em ở bên cạnh. Vì thế anh sẽ không kìm lòng mình nữa. Anh phải để cho mình được sống với điều mà con tim mong muốn.
 
-Anh có nghĩ là một ngày nào đó anh sẽ chán em không?
 
-Cả hai chúng ta đều biết cách làm cho nhau vui. Anh nghĩ là sẽ chẳng bao giờ chúng ta chán nhau được đâu.
 
Những ngày cô đi xa thành phố,những cuộc gọi kéo dài hàng tiếng cũng không khỏa lấp được nỗi nhớ mong cô dành cho anh. Nỗi nhớ ngày một dầy lên,cô chỉ mong từng ngày trôi qua nhanh để được về gặp anh . Anh thì ở nhà luôn cố gắng hoàn thành sớm công việc để được online với cô. Họ nói chuyện suốt đêm ,không ai muốn ngủ. Anh sợ cô mệt nên nhất định bắt cô ngủ sớm nếu không cô sẽ không có sức đón nhận một ngày mới đến.
 
Anh ở đâu, người em yêu nhất? 4
 
Điện thoại của cô hết pin và không sạc được,anh ngồi bên bàn phím chờ cô .Chờ mãi không thấy anh nhắn cho cô một tin:
 
"Nếu lúc nào đó em tỉnh giấc mà online thi buzz anh nhé!
Anh để máy tính chạy! không biết làm cách nào để có thể liên lạc đc với em! "Một vòng trái đất"!"
 
Từng ngày trôi qua, cô vẫn vui với tình yêu mới đó nhưng cô cũng suy nghĩ về điều này. Điều cô sợ nhất giờ đây cô thậm chí không dám nghĩ tới nữa. Nỗi nhớ trong cô cứ nhân lên theo cấp số nhân. Còn anh thì hỏi cô rằng nỗi nhớ 5 ngày sẽ nhân gấp 5 lần hay gấp 100 lần?. Anh nhớ cô nhiều nhưng chỉ cần nghĩ ở nơi đó cô đang vui thì anh cũng vui. Bởi nỗi nhớ là điều không thể thiếu của tình yêu ,nỗi nhớ làm nên hạnh phúc.
 
 Cô trở về,họ đón nhau trong niềm hạnh phúc đong đầy. Họ cứ để nỗi nhớ lớn dần lên trong tim họ,để giờ đây họ tận hưởng những phút giây của tình yêu. 
 
Họ cứ yêu nhau như thế. Thời gian mà anh và cô biết nhau đã hơn 2 năm ,vậy mà đến giờ họ mới nhận ra rằng họ sinh ra là dành cho nhau. Nếu như ngày đó cô không đi về phía anh,về phía một người khác thì liệu rằng anh có kéo cô trở về bên anh không. Anh thì chỉ biết lý giải rằng nếu như cô không đi về phía anh thì họ đã chẳng phải dành cho nhau rồi. Còn cô thì vẫn nghĩ mọi thứ hiện hữu kia vẫn chỉ như là một giấc mơ. Được gặp anh, được yêu anh, được anh quan tâm. Nói chuyện với anh chưa khi nào cảm thấy chán. Mỗi lần ở bên cạnh anh,cô đều mong sao thời gian trôi thật chậm lại ,nhưng không chúng dường như đang bị đánh cắp để họ luôn cảm thấy thiếu. Và rồi nỗi nhớ lại thêm đong đầy.
 
 Ông trời thật biết cách trêu đùa, ban cho cô tình yêu dịu ngọt để rồi lại để cho cô thấy những đắng chát. Người yêu cũ của anh nghe tin anh có người yêu đã không tin nổi vào điều khủng khiếp ấy. Cô ấy chỉ im lặng, khốn khổ chịu đựng nỗi đau đó và rồi làm điều vô cùng dại dột. Lá thư tuyệt mệnh đó cô ấyviết và để lại cho anh. Giờ cô ấy đang nằm trong bệnh viện cấp cứu, khả năng cứu chữa vô cùng mong manh.
 
 Anh đọc lá thư tuyệt mệnh cô  ấy viết cho anh và hoàn toàn suy sụp. Anh không nghĩ rằng thời gian nửa năm xa nhau ấy,cô ấy vẫn không thể quên được anh. Trong thâm tâm cô ấy vẫn muốn họ có cơ hội quay lại. Cô ấy đã đến gặp anh và cầu xin cho cô ấy được sửa sai, Nhưng anh đã từ chối. Dù chỉ muốn được là cái bóng ở bên cạnh anh chăm sóc cho anh cả cuộc đời cũng không được chấp nhận. Với cô ấy anh là tất cả, không có anh cô ấy sống cũng không còn ý nghĩa.
 
 Anh lao vào bệnh viện, cô cũng chạy theo anh. Nhưng cô không dám bước vào, cô đứng từ xa nhìn họ. Cô thầm mong ông trời đừng cướp đi mạng sống của người con gái đáng thương đó. 
 
 Cô thấy áy náy, có lúc cô cho mình là nguyên nhân của mọi sự tồi tệ kia. Cô chỉ biết khóc một cách yếu đuối. Cô biết lúc này người phụ nữ đó cần phải được che chở hơn ai hết. Cô im lặng. Cô bắt đầu tạo cho mình một thói quen mới: Thói quen không có anh.
 
 Người phụ nữ ấy đã tỉnh lại. Bác sĩ nói cô ấy sẽ không có khả năng chịu được những cú sốc về tinh thần sau này. Vì thế muốn cô ấy mau khỏe thì không được phép làm cô ấy có phản ứng dữ dội. 
 
 Một buổi chiều nọ,anh đến tìm cô. Nhìn khuôn mặt đầy lo âu và mệt mỏi. Cô thương anh ,cô đã ước gì có thể giúp được anh,có thể gánh vác được những khổ đau thay anh.
 
Anh nói anh có một bí mật mà cô chưa biết. Anh và người yêu cũ đã có với nhau những đứa con. Và những đứa con đó họ đều không giữ được. Đó là điều khiến cho chị ấy không còn muốn sống nữa, chúng ám ảnh chị từng đêm đến héo mòn.Chị chưa từng có được một giấc ngủ ngon, những cơn ác mộng luôn vây lấy chị. Vì thế nếu thêm việc không có anh nữa thì cuộc sống với chị sẽ chỉ là những tháng ngày tồi tệ, sống mà không bằng chết. Anh nói anh phải có trách nhiệm với chị. Nếu anh tiếp tục yêu cô thì chị ấy sẽ không thể chịu đựng nổi. Nếu anh tiếp tục yêu cô thì anh sẽ luôn cảm thấy có lỗi, giai đoạn này anh không còn tâm trạng để yêu ai nữa. 

Nếu anh và cô tiếp tục yêu nhau thì anh sẽ không thể sống là chính mình. Anh nói anh giờ không có lựa chọn cho mình. Mọi thứ đều không có lối thoát, anh biết cô rất buồn, nhưng anh sẽ không thể làm gì cho cô được.
Anh phải làm như vậy nếu không anh sẽ phải hối hận cả đời. Anh không thể để chị ấy làm điều dại dột một lần nữa. Anh xin cô hãy rời xa anh và đi tìm cho mình hạnh phúc mới.
 
 Cô im lặng không nói gì. Cô nhắm mắt lại, những giọt nước mắt tuôn rơi. Anh ôm chặt lấy cô. Anh đau lắm khi nhìn thấy cô khổ sở như vậy. Cô biết cuối cùng thì cô cũng phải rời xa anh thôi,rời xa những yêu thương dịu ngọt.
 
Anh vẫn muốn cô trở lại là em gái của mình. Nhưng điều đó giờ không thể được nữa rồi. Cô đã mạo hiểm đánh đổi  thứ tình cảm rất đáng trân trọng ấy  để lấy một tình yêu. Giờ đây tình yêu không còn,thứ tình cảm ấy cũng không thể trở lại nguyên vẹn như xưa được nữa.
 
 Cô vẫn muốn anh suy nghĩ thêm về điều này. Nếu anh vẫn giữ quyết định như vậy thì cô sẽ làm như điều anh mong muốn.
 
‘’ Khi anh đã chắc chắn lựa chọn. Nếu lựa chọn đó không có em trên con đường anh đi sau này thì xin anh đừng nói rằng chúng ta phải rời xa, xin anh đừng để em phải nghe những từ đắng chát đó.Chỉ là em muốn lưu giữ lại những yêu thương dịu ngọt mà anh đã mang tới cho em.hãy tặng em một cây bút máy và rồi em sẽ tự hiểu và tự mình bước ra khỏi cuộc đời anh. Em muốn có cây bút đó để viết yêu thương cho anh từng ngày. ‘
 
Anh đồng ý. Anh nói hãy cho anh thêm thời gian để có thể vượt qua được giai đoạn này.
 
 Những ngày sau đó , cô cũng không liên lạc với anh. Những cuộc gọi và những tin nhắn cũng thưa dần.
 
 
Những tin nhắn anh gửi cho cô, cô chỉ biết đọc đi đọc lại nó rất nhiều lần nhưng không bao giờ nhắn lại.
 
Những cuộc gọi của anh cũng không bao giờ nhận được một lần nhấc máy.
 
 Tin nhắn cô để lại cho anh chỉ vẻn vẹn một câu ngắn ngủi : ‘’ Em sẽ vì anh làm theo điều anh mong muốn!’’
 
-Vậy những ngày qua em không trả lời tin nhắn. cũng không nhận cuộc gọi của anh ,đó chính là cách em làm vì anh sao?
 
-…
 
-Chúng ta chia tay nhau không phải vì hết yêu, cũng không phải chúng ta gây ra lỗi lầm gì. Chúng ta dừng lại là vì nhau. 
 
-Em sẽ quên anh. Em sẽ buồn 5 phút thôi và sẽ quên anh mãi mãi.
 
 Cô biến mất trong thế giới của anh,bặt vô âm tín với những người bạn chung. Cô không sống ở thành phố đó nữa mà chuyển sang một tỉnh khác sống. 
 
 Sau này một người bạn thân của anh đưa cho anh lá thư đó. Trong lá thư đó nói rằng.’’ …Những tách Hồng Táo Trà sẽ vẫn tỏa hương nghi ngút trong những mùa đông để giúp em cảm nhận được hơi ấm của anh vẫn ở bên cạnh em. Mùa đông và những rét mướt sẽ không còn đáng sợ nữa khi có cảm giác anh ở bên cạnh em. Đã bao lần em muốn nói với anh rằng : "Cám ơn anh vì đã ở trên đời này để cho em biết được ý nghĩa mình sống trên đời này. Em sẽ trân trọng từng phút giây khi được ở bên anh trong thời gian qua.  Cám ơn anh đã phát hiện ra em trong vô vàn những người con gái khác. Cám ơn anh đã giúp em nhận ra một điều vô cùng quan trọng : Ở bên anh em đã biết được hạnh phúc đến từ những điều giản dị nhất".
 
  Anh đi tìm cô ,không phải để mong cô quay lại,cũng không phải để tìm lại những yêu thương cũ ,chỉ là anh muốn biết cô sống thế nào,anh đi tìm cô cũng là trong chuyến đi công tác lên Sapa vài ngày. Người ta nói cô giờ đang làm giáo viên một trường tiểu học. Phải khó khăn lắm anh mới biết được nơi cô dạy. ‘’ Cô gái của tôi ơi,sao em lại phải lên sống một nơi cách xa thành phố đến thế này.Có cần phải chạy trốn kỷ niệm xa đến vậy không?’’
 
 Anh đứng giữa thành phố Sapa. Anh chờ cô ở ngoài sau khi kết thúc buổi học. Chiếc bút máy anh cất trong túi áo là để dành cho người con gái ấy. Điều anh muốn nói với cô rằng.
 
‘’ Khi anh tặng cho em cây viết này, không phải như em nghĩ đâu. Em hãy dùng cây viết này để viết lên những yêu thương dịu ngọt từ một người khác mang lại cho em chứ không phải từ anh nữa.Nếu em cần phải quên anh, cần phái xóa mọi ký ức của anh trong em thì hãy cứ làm vậy đi để giúp em được thanh thản. Còn anh,anh sẽ  không cần phải quên,anh sẽ vẫn nhớ,sẽ lưu giữ lại những ký ức ngọt ngào ấy để rồi anh sẽ thấy ấm áp và yên bình mỗi khi nghĩ về chúng. Nghĩ về em một người con gái yêu sâu sắc và chân thành. Anh thật sự xin lỗi ,em đã dám sống vì tình yêu, dám yêu hết mình và hy sinh vì nó.
 
Còn anh,anh là kẻ hèn nhát vì đã không bảo vệ nổi tình yêu của mình. Anh đã không lấy người đó nhưng anh vẫn để em đi xa cuộc đời anh. Anh có lỗi với em, chỉ bởi vì anh đang cần phải tập trung vào sự nghiệp và anh cũng chưa sẵn sàng cho một gia đình. Anh không đủ tự tin nếu như lấy em và không thể mang lại sự đầy đủ cho người vợ của mình. Trong khi anh biết khi em đến với anh thì em luôn bị sức ép từ phía gia đình. Mà anh thì lại không thể làm được gì trong giai đoạn đó. Nếu anh bảo em chờ đợi anh 2 năm,3 năm thì có lẽ đó sẽ là sự bất công mà một cô gái như em phải được nhận nhiều điều tốt đẹp hơn thế.
 
 Anh vẫn cần phải lo cho bố mẹ và em gái anh. Anh xin lỗi đã làm tổn thương em. Xin em hãy vì anh mà quên anh đi’’.
 
 Anh muốn tiến lại gần cô để nhìn rõ khuôn mặt người con gái ấy. Nhưng giờ anh chỉ thương cô, nhưng không còn tình thương của một người yêu, anh chỉ thương cô giống như là tình thương hại. Anh thương cô bởi anh biết cô luôn tự mình lặng thầm gạt nước mắt ở một góc khuyất nào đó, anh thương cô bởi anh biết cô yêu anh quá nhiều. Việc cô rời xa anh là một việc dường như quá sức đối với cô. Anh chỉ biết mong cô cố gắng để vượt lên nỗi đau ấy.
 
Anh đã có lúc áy náy vì đã làm tổn thương cô nhưng rồi những cuộc chơi thâu đêm của anh khiến anh cũng dần quên cô lúc nào không biết. Xung quanh anh vẫn là những cô gái đẹp, họ vẫn vây lấy anh, khao khát có được anh. Chính anh cũng không biết anh cần gì và muốn gì, anh vẫn gặp họ thường xuyên nhưng rồi cũng không đọng lại gì trong lòng anh. Anh vô cảm và trống rỗng. 
 
Anh đưa cây bút đó cho một đứa bé người dân tộc và nhờ nó tới gõ cửa ngôi nhà cô. Cô hướng đôi mắt đi tìm người đàn ông ấy nhưng có lẽ anh đã đi rất xa cô rồi.
 
Anh ở đâu, người em yêu nhất? 5
 
 
 Cô đọc xong lá thư thì khuôn mặt cũng đã tràn nước mắt. Hóa ra tình yêu trong anh chưa đủ nhiều để có thể vượt qua được những khó khăn để đến với cô. Hóa ra cái lý do kia đến thật đúng lúc khi anh muốn dừng lại với cô. Khi bố mẹ cô nhắc đến vấn đề cưới thì anh đã có những kế hoạch khác,những kế hoạch thật hoàn hảo. Cô lại thương mình vì cô thật ngốc . Tại sao khi là anh em thì người ta lại tốt với nhau đến thế. Tại sao khi là tình yêu thì họ lại dễ dàng có thể bỏ ta đi để trở thành những người xa lạ đi lướt qua đời nhau.  Cô lặng mình nức nở trong màn đêm,tiếng nhạc không lời vẫn vang lên réo rắt. Những ý nghĩ cứ lướt qua đầu cô :
 
 ‘’ Nếu như ngày xưa khi em là em gái anh, chắc anh sẽ thương em lắm phải không anh? Anh sẽ lại phi xe đến chỉ để ngồi cạnh em nghe em khóc. Anh sẽ lại ngồi hàng giờ để uống bia với em như hai người đàn ông phải không anh? Anh sẽ lại ngồi trong quán Pizza và nghịch ngợm những chiếc bút vẽ trên bàn, những bông hoa hồng, những chữ ký của anh và em ,anh sẽ hỏi em có còn muốn uống bia nữa không để em nói rằng giờ em sợ uống bia rồi ,em phải uống một ly nước cam để lát về làm việc.
 
Giờ thì nỗi buồn của em cũng không biết chia sẻ cùng ai được nữa. Em cũng không muốn uống bia nữa. Giờ em muốn uống rượu để em được say ,em muốn say để không biết mình là ai , để quên hết những ký ức vẫn còn lưu giữ trong em bóp nghẹt lấy em từng ngày…’’
 
Cô thở dài và đốt lá thư đó đi. Cây bút anh mang đến cô đặt lên cạnh cửa sổ nơi cô ngồi. Lấy chiếc bút tự mình mua ngày xa anh cô viết vào trang giấy trắng.
 
"Anh biết không? Cả tối nay em đọc lại những đoạn nói chuyện trên YM của anh và em. Thời gian yêu thì quá ngắn ngủi mà đã vội nhuốm màu khổ đau. Thời gian chúng ta là những người bạn, gọi  Tôi xưng Cô thì lại là những tháng ngày hạnh phúc ,những tiếng cười sảng khoái. Em bỗng tiếc nuối những tháng ngày đó. Anh đã  luôn là một người bạn tuyệt vời của em.
 
Vậy mà em lại đi đánh đổi lấy một thứ tình yêu mong manh và dễ vỡ đến thế. Em cũng không dám hối hận vì những điều đã làm. Chỉ xin tiếc nuối những tháng ngày đã qua…
 
Nếu như  thời gian có quay trở lại em vẫn muốn được là em gái anh thay vì là người yêu anh . Chỉ tiếc là cuộc đời này không có hai chữ ‘’ nếu như’’ , chúng ta giờ sẽ chỉ là những người xa lạ đi lướt qua đời nhau như gió. Anh sẽ sống cuộc đời của riêng anh. Em cũng sẽ có cuộc sống của riêng em. Em sẽ trở về với nơi thân thuộc ấy ,chúng ta sẽ sống cùng trong một thành phố, những nơi anh đến có thể rất gần nơi em ở nhưng chúng ta sẽ giống như những đường thẳng song song ,rất gần nhau đấy nhưng không bao giờ chạm vào nhau được nữa.
 
Một ngày nào đó em sẽ tìm được người yêu em nhất để em viết yêu thương cho người đó từng ngày.
Sapa- 1 đêm lộng gió.’’
 
Chuyến tàu đêm đưa cô vào giấc ngủ trở về Hà Nội. Nơi ấy có gia đình, những người ruột thịt vẫn đang ngóng chờ cô trở về .
 
Cơn mưa đã tạnh. Trời lại hửng nắng,cầu vồng đang dần  hiện rõ trên nền trời. Cô gấp vội chiếc ô lại , bóng dáng người đàn ông đó đã mất hút khỏi tầm mắt cô từ lúc nào mà cô cũng không biết nữa.
 
Cuộc sống vẫn tiếp tục…

Hai đường thẳng song song...

Anh, một sinh viên Kinh tế "khô khan" và có những nguyên tắc sống riêng. Em, một cô nữ sinh ướt át, lãng mạn và không bao giờ tuân theo một chuẩn mực nào.

Anh - 1m73, dáng người cao và khỏe. Em - 1m52, nhỏ bé và mong manh.

Anh bảo thích mẫu người bạn gái cao ráo, hơi béo một chút vì anh không thích ôm "cây sào" vào lòng. Em thì không thích những người đàn ông quá lớn vì không muốn phải "bắc thang" lên hôn người ấy.

Anh đam mê kinh tế, thương mại điện tử. Em thích văn thơ và mê đọc sách.
Anh hay nói về công việc, về những công nghệ hiện đại. Em thích lắng nghe những câu chuyện đời thường và kể về những người thân yêu của mình.

Anh muốn làm những việc lớn lao, muốn trở thành trụ cột trong gia đình, có ý chí làm giàu. Em chỉ mong có một cuộc sống êm đềm, nhẹ nhàng trong một ngôi nhà nhỏ cùng tiếng cười trẻ thơ.

Anh yêu Rock. Em yêu Trịnh.
Anh yêu mùa đông, còn em thì ghét nó.
Em thường bảo anh vô tâm vì chẳng bao giờ chịu để ý đến cảm xúc của em. Anh thì thấy tâm hồn em giống như bông cỏ may, rất dễ tổn thương.

Có đôi lúc em vẫn tự hỏi sợi dây nào đã gắn bó anh và em - hai con người quá khác biệt? Có phải chúng ta chỉ là hai đường thẳng song song chạy ngược chiều nhau?


[IMG]



Em và anh - liệu chúng ta có cần thay đổi điều gì đó không?
Em có nên bớt đa cảm hơn không? Bớt suy tư, trăn trở và yếu đuối hơn không? Bớt hờn ghen một cách vô lý, bớt bướng bỉnh hơn không? Bớt? Bớt...?

Anh có cần phải quan tâm đến em nhiều hơn nữa hay không? Lắng nghe những cảm xúc của em nữa hay không? Có cần phải hiểu rằng những gì to lớn đều bắt nguồn từ những điều nhỏ vụn nhất hay không?

Anh muốn là chỗ dựa cho em lúc yếu mềm.
Em muốn là động lực cho anh đi lên.

Chúng ta gặp nhau... có phải là bù đắp những gì đang thiếu hay không? Em không biết nữa. Nhưng em vẫn nhớ có một triết lý nói rằng: "Con người ta giống nhau là để hiểu nhau, khác nhau là để yêu nhau". Và có thể lắm chứ, chúng ta nên giữ lại những điều khác biệt đó, bởi nếu chúng ta quá giống nhau thì hai đường thằng song song kia cũng chỉ còn lại là một và khi đó anh không còn là anh và em cũng không còn là được chính mình.

Có thể suốt cuộc đời này chúng ta chỉ là hai đường thẳng song song, nhưng mà anh biết không, em không muốn chúng chạy ngược chiều nhau bao giờ. Anh hãy mãi là đường thẳng của riêng anh và em cũng vậy, nhưng sẽ xuôi về phía nhau anh nhé! Cho đến khi nào đường thẳng của anh hay của em không thể kéo dài hơn được nữa.

Viết đến đây em chợt nhận ra rằng cũng có khi hai đường thẳng song song trở thành tiệm cận. Anh và em đều là những con người biết sống bằng tấm lòng đó thôi, đều biết yêu thương và trân trọng những lẽ sống trong đời đó thôi, đều biết hy sinh cho những người thân yêu của mình đó thôi và đều có những người thật sự yêu thương mình.

Phải không anh?

Hướng dẫn - Cách Mod game Avatar [Update]

Là 1 người mod game công cụ không thể thiếu là.
Uc wed,bluetooth FTP,và 1 số phần mềm khác.
Bắt đầu nào cái đơn giản nhất. Mod game avatar.
Bứơc đầu tiên là down phiên bản mình cần mod về dưới dang _jar bằng uc.vi dụ: Là avatar_jar. Sau đó đổi tên thành.zip ngay tại trình duyệt máy hoặc và ftp đổi tên. Sau đó dùng ftp tìm đến file.zip mở ra => tùy chọn => chọn tất kả => giải nén[ấn 1 cho nhanh] => tùy chọn => tạo thư mục => mở thư mục vừa tạo ra => tùy chọn => giải nén tại đây.Ok với máy đã hack fone đợi 40s còn máy không hack chúa biết.(máy mình là SE  )
Tiếp tục là dùng đến những cái này™
(Cần để ý kĩ rằng các phiên bản Avatar về sau Teammobi mã hóa các file hoặc đổi lại rất nhiều vị trí nên anh em tìm cho kĩ nhé)
Bài 1: Mod chữ
Trước tiên ta giải nén file ra 1 thư mục tiếp theo dùng bytecode mò đến thư mục vừa giải nén.ở đây ví dụ là avatar 195 nha. khi đã tim dến phần giải nén ta bấm tùy chọn=>tìm kiếm ở đây tim kiếm với bất kể chữ gì cũng được ở avatar 195 mình tìm với chữ "hon" nó ra 2 file bd.class là tiếng anh (bỏ) và x.class cái ta cần sửa là đây này. Ta ấn mở ra và ấn 8[tìm kiếm nhanh]. Nhập số cần tìm là ok. Sau khi sửa xong ta ấn trờ về 2 lần nó hiện lên có lưu file không.ấn có là lưu file lại.ok.
Anh em chú ý bây giờ team đã gộp hết các ký tự chữ vào với nhau nên chỉ cần sửa 1 lần là ok. Chữ trong avatar nó ở hết file eo.class 

Bài 2: Mod speel
Sau khi đã thay xog chữ. Ta dùng tiếp bytecodetìm kiếm với chữ "sleep".nó sẽ ra mấy file gì đó nhưg ta ko quan tâm chỉ quan tâm dến file đầu tiên.là main/a.class.cứ biết là file đầu tiên nhé. Xong ae ấn tùy chọn => mở chi tiết nha. Nhớ là không phải mở đâu. Xong ta tim chữ "run" trog đó và mở nó ra. Tiếp ấn 8 tim với kí tự "ldc" nó sẽ ra rât nhiều nhưng thứ ta cần sủa là "ldc_w50" ở gần cuối.dòng 499 và 502 chỉ cần 2 dòng đó. Max speel thì sửa về 0. Còn min thì về 100. Giá trị 50 là măc định. Xong ấn tùy chon phải=>lưu lại => xog lại trờ về 2 lần rồi lưu file như mod chữ.ok. Xong rồi nhé.rất dễ phải không.
Sau khi 2 bước trên đã xong. Tiếp đến nén là game lại. Vì ta hay dùng ftp để nén nhưng avatar có file bản quyền nén bằng niền tin. Không sao đã có minicoman đây. Ta mở minicoman lên =>1 bên ta để ở file tạo thư mục mà ta vừa giải nén và sửa rồi. Còn 1 bên tatim dến file avatar.zip lúc dow về mà ta giải nén ý. Ở bên file.zip ta ấn phím * <lệnh chọn tất cả> và ấn phím 0 [bỏ chọn 1 cái]ở mục normal vì đây là muc chưa file bản quyền nếu xóa là hỏng game. Xong rồi ta ấn 8 <lệnh xóa>và ấn ok. Đợi ti xóa hết file là xong chỉ còn muc nomal. ok đã xong 1 nửa rồi đó. Tiếp theo ở bên mục tạo thư muc ta cũng ấn * và bỏ normal xong ấn 5 <lệnh sao chép> đợi nó chay xog là ok.thoát ra đổi tên avatar195.zip sang.jar và hưởng thụ thành qủa

Bài 3: Mod map.
Bắt đầu. Ta mở phần mềm Imageteam lên tìm đến tạo thư mục vừa giải nén => tìm mục a.clazz nha. Không phải a.class đâu. Ấn unpack rồi đợi. Đóng phần mêm vào và dùng đến avatar map. Mở phần mêm lên tìm đến mục unpack vừa nãy trong thẻ nhớ. Trong đó có các map trong game. Ví dụ 5 là khu cưới,25 là farm... các bản mới thì có thêm các map khác. Ở trong đó muốn mod cái gì thì ta chỉ cần đưa đến cái đó nó sẽ ra giá trị tương ứng và chỉ cần nhớ giá trị để đặt vào chỗ khác là ok. Như bánh mì là -118 ta nhớ và có thể đặt ở bất cứ map nào . Tươg tự với giá trị khác. Sau khi mod xong ấn phím gọi để save file mới tạo thành có dang a_new.
Khi đã mod xog hết rồi ta đóng phần mềm avatar map, dùng dt mở đến mục unpack cho nhanh. Tiếp ta đánh dấu những map gốc đã sửa rồi và xoá nó đi. Và đổi tên map mới sửa thành map gốc. Nên đổi tên thoai để tránh bị lỗi ví dụ map farm 5_old mới là. 5_new. Xóa 5_old và sửa 5_new thành 5 là ok.
Tiếp tục mở tool Image lên tìm đến mục unpack ấn tùy chọn => sellect all => pack. Đợi tí pack thành công đóng tool dùng đt tìm đến mục pack có file là trânanh đổi file đó thành a.clazz xong. Dùng Minicoman nén vào game như mod chữ là ok. 

Bài 4Mod hình ảnh.
Ta lại mở tool imageteam lên tìm đến mục tạo thư mục mà mình đã giải nén tìm mục normal mở ra . Ví dụ với file home.av còn cácc file .av khác bạn tự tim hiểu nhé, các phiên bản sau thì càng thêm đấy (Các file.av là nơi chứa hình ảnh được mã hóa)
Sau khi tìm được home.av ta ấn phim giữa vào nó để lai unpack ra. À nhớ xoá file unpack lúc nãy của a.clazz đi rồi hãy unpack cái khác tránh bị trùng.Sau khi unpack xong bạn thoát tool dùng điện thoại cho nhanh tìm đến file unpack. Nó sẽ chứa các hình ảnh mà ta thấy trong game và bây giờ chỉ cần thay cái mà ta muốn vào thôi. Ví dụ: như xe bus có tên là 840.png thi bạn tìm icon mình muốn thay đổi tên thành 840.png và xoá kái xebus 840.png cũ đi. Chú ý tất cả icon muốn thay phải là chuẩn .png nha và nên giảm dung lượng tối đa của nó đi,các hình ảnh khác làm tương tự. Sau khi xog hết rồi lại vào image team và như mod map. Tùy chọn =>sellall và pack như mod cái trên. Nhưng đổi tên là home.av ok. Nén vào là xong. :Sau khi đã mod xog map và hình ảnh rồi xong 70% rồi đấy.Bây giờ là nén nó vào game. Ta lại dùng Minicoman mở ra. 1 bên là game avatar.zip và bên còn lại ta tìm đến mục pack nó chứa các file ta đã sửa. Ở bên avatar.zip ta mở ra sẽ thấy file a.clazz ở dòng thứ 5 thi phải. Bấm 8 xóa 1 mình nó đi thôi và về bên mục pack ấn 5 vào cái a.clazz mà mình đã sửa copy sang ý mà. Tiếp mở mục normal sẽ thấy các file.av ta tìm dến home.av và là như a.clazz.
Các file khác làm tương tư.
Ok.Đã xog rồi đổi .zip thành _jar và test nào.

Bài 5: Mod ẩn ứng dụng và đổi tên
Chỉ cần duy nhất là minicoman lấy bên trên.
Đầu tiên đổi nó về .zip.(Lưu ý: nên làm trên PC thì nhanh hơn mình chỉ cần chuột phải vào cái file.jar của game rồi chọn open with...chọn Winrar nhé là mở được) Mở minicoman lên tìm đến file cần ẩn và đổi tên. Mở java đó ra tìm đến META-INF mở nó ra thấy MANIFEST.MF taị đây ấn số nha. 4 => 1. Nó ra các dòng linh tinh. Sửa ở dòng này MIDlet-Name: Avatar nhé Muốn sửa tên thì nhìn thấy chỗ nào có tên game thì sửa,đừng có sửa linh tinh dẫn đến đi cả game.
Và gạt xuống cuối cùng viết dòng này vào.
Nokia-MIDlet-no-exit:true
Ok đã ẩn ứng dụng với máy hack phone.

Bài 6: Ghép thêm n ứng dụng cùng với Avatar thành 1 ứng dụng.
Ta sử dụng công cụ Adv để làm nhé. Down game dưới dang _jar về và mở adv lên. Tìm đến java muốn ghép. Ấn chọn,thêm vào danh sách. Xong ấn danh sách nút chọn bên trái.nó ra danh sách muốn ghép và tùy chọn => bắt đầu ghép là ok. Nếu muốn ghép 1 cái thành 2 cái với nhau . Ví dụ. Avatarx2 . Ta tìm đến nó ấn chọn nó sẽ ra bảng.
Chất lượng.... => cốt yếu ở đây. Ở dưới dòng chất luợng măc đinh là 1. Nếu bạn muốn nó ghép thành x2,x3,x4 cũng đuợc chỉ cần xóa 1 đi và viết 2 hay 3 vào. Tùy thuộc vào muốn ghép. Còn măc định là giá trị 1 để ghép avatar với opera chẳng hạn.
Với cách ghép này avatar 193 ghép x3 chạy trên 2690 và x200 ngon lành.
Còn ghép 2 cái khác nhau thì để chất lượng 1.
Nge thì khó làm thì rất dễ

Bài CuốiMod key

1.Công cụ Byetcode editor 2. Tìm ra file điều hành hoạt động của game chính là file"mod speed" tìm như bài 1 nhé.
2. - Giải nén file điều hành hoạt động của game, dùng bytecode editor mở > method> keyPressed. Hàm keyPressed dùng để xác định mã phím khi ta bấm và quyết định xem với mã
phím đó thì thực hiện lệnh gì, lệnh này đc người viết định sẵn. Ngoài ra còn hàm keyReleased
(thực hiện khi nhả phím) keyRepeated (thực hiện khi giữ phím)..khoai nhờ

+Hàm switch để đặt điều kiệncho 1 biến switch(biến)
{
case giá_trị_1: làm việc này;
case giá_trị_2: làm việc kia;
...

(Cấp 3 nhớ chăm chỉ học pascal với C là biết đó )
+Cái mà ta cần sửa nằm trong hàm switch này nên khi tìm kiếm hãy gõ từ khoá switch

+Hàm này có thể dùng để đặt điều kiện cho bất kì biến nào, ko riêng gì mã phím nên ta chỉ nên quan tâm đến hàm chứa những mã phím quen thuộc. Tìm mã phím kiểu gì thì down tiếp phần mềm VNKeyDetect về xem nhé

3. Mở method keyPressed ra. 

Tìm dòng tableswitch Label92 -4:Label79,-3:Label66,-2:Label53,-1:Label40

4. Ở đây ta có:
*-1: mã phím lên
*-2: mã phím xuống
*-3: mã phím trái
*-4: mã phím phải
và sau mỗi mã phím ta thấy 1 Label có đính kèm 1 số đằng sau (số hiệu của lệnh đc thực thi). Việc cần làm để mod key chính là thay đổi số hiệu này với mã phím tương ứng.

Mod Auto Click
Lưu ý khi mod auto click mặc định là cài đặt sử dụng phím Gọi ,muốn mod lại phím khác chỉ cần dùng minicommander mở file game zip vừa mod bằng pm Auto click vd avatar.zip mở ra ta thấy thư mục javak/ mở ra thâý files config.txt ấn phím 4 nó hiện 3 dòng ấn tiếp phím 1 rùi sửa -10 thành mã phím khác tuỳ ý bạn .
Mã phím:
phím : 1 =mã : 49
phím : 2 =mã : 50
phím : 3 =mã : 51 ...
phím : 9 =mã : 57
phím : 0 =mã : 48
phím * =mã : 42
phím # =mã : 35
phím GỌI =mã : -10

Cái này là cơ bản rồi nhưng TeamMobi cứ thay đổi xoành xoạch nên ae có kinh nghiệm gì mới góp ý ngay nhé, đam mê mod game cả mà 

Popular Posts