Những câu nói thoáng qua trên đầu môi, những lời hẹn hứa tan nhanh theo cơn gió, những khoảng chờ giữa lời yêu còn bỏ ngỏ…
Là yêu thương kia chối bỏ chúng ta ngay từ khi bắt đầu? Hay tình yêu đã trót bỏ quên em như thể em không còn xứng đáng?Em phải làm gì để níu giữ một bàn tay, mà chưa bao giờ nắm lấy tay em thật chặt?
Em phải làm gì để gương mặt em trọn vẹn trong một ánh mắt, nơi đã mang hình ảnh của người con gái khác, không phải là em?
Em phải làm gì để bước vào trái tim anh, khi mà nó đã sớm đóng lại, chưa một lần hé mở để đón lấy tình yêu của em?
Là yêu thương kia quá lớn lao khiến em tự đưa mình vào ngộ nhận, hay sự thật, chưa bao giờ anh là của em?
Là bàn tay anh buông em ra quá nhanh, hay chưa một phút giây nào mình được nắm lấy tay nhau?
Là anh vô tâm, hững hờ với tình yêu của em, hay chưa lúc nào anh quan tâm, để ý đến em dù chỉ một lần bé nhỏ thôi?
Những câu nói thoáng qua trên đầu môi, những lời hẹn hứa tan nhanh theo cơn gió, những khoảng chờ giữa lời yêu còn bỏ ngỏ… nhiều lúc em đã cảm thấy mệt mỏi lắm, anh có biết không?
Em chọn cô đơn là bạn, lấy bóng tối là nhân tình, xem nỗi buồn lặng lẽ như một thói quen khó bỏ, dùng giọt nước mắt để mong rửa đi những khổ đau…
Em học cách bước đi một mình khi không còn có anh bên cạnh, học cách nhớ nhung một mình, khóc thầm một mình và nhớ thương chỉ từ một phía…
Em học cách tự yêu lấy bản thân, nhủ thầm rằng dẫu có một mình thì phải càng mạnh mẽ…
Anh à!
Đừng dành sự thương hại cho em bởi yêu anh là một sự chọn lựa của định mệnh.
Đừng xin lỗi em bởi nhớ anh là một thói quen yêu thương đã trở thành cuộc sống.
Hãy về với em nếu như trong anh vẫn còn một chút tin yêu thân thuộc. Nhưng đừng trở lại nếu như anh đã quá mệt vì phải ở cạnh em...
Bởi em không muốn tình yêu mình hóa thành gánh nặng, yêu một người là chấp nhận nhìn người đó hạnh phúc, dẫu có cạnh mình hay không.
Em không hứa rằng mình sẽ đợi, sẽ chờ đến bao lâu. Bởi em tin, nếu thực sự là của nhau, anh sẽ quay về.
No comments:
Post a Comment